Diêu Tích Tuyết là con gái của lão quái Huyết Tổ Diêu Tinh Hải trong Tiên Nghịch. Nàng được coi như một “hòn ngọc quý”, cũng là đệ tử duy nhất của cha mình. Huyết Tổ đã đem toàn bộ công pháp cả đời mình truyền thụ lại cho con gái yêu. Vì trái lời cha, nàng đã đắc tội với Vương Lâm dẫn tới kết cục bị giam cầm mấy trăm năm. Huyết Tổ vì muốn cứu con mà cũng phải bỏ mạng. Ân oán, thù hận của cha con Diêu Tích Tuyết đối với Vương Lâm vô cùng phức tạp.
Nội Dung
Diêu Tích Tuyết trong Tiên Nghịch là ai?
- Tên thường gọi: Diêu Tích Tuyết
- Tên tiếng Trung: 姚惜雪 (Yao Xixue)
- Tuổi: 2.000+.
- Thân phận: Con gái Huyết Tổ, thống lĩnh tại Cổ Yêu Thành.
- Hình dáng: Xinh đẹp dịu dàng, lạnh lùng.
- Trang phục: Y phục màu trắng.
- Tính cách: kiêu ngạo, hành sự bá đạo, hống hách.
- Cảnh giới: Anh Biến hậu kỳ.
- Pháp bảo: Huyết Hồn Đan, Huyết La Bàn.
- Tình trạng: Còn sống.
- Vị trí xuất hiện: Chương trong truyện 515 – Tập 109 trong phim.

Diêu Tích Tuyết chạm mặt Vương Lâm
Tại Đông Hải Yêu Linh, Diêu Tích Tuyết lần đầu gặp mặt Vương Lâm. Hắn là đệ tử mới gia nhập Thiên Vận Tông của Thiên Vận Tử. Nếu chỉ nhìn qua thì không có gì đặc biệt, nhưng để có mặt ở đây thì quả nhiên không tầm thường. Huyết Tổ đã căn dặn con gái phải để ý tới người này. Vào khoảnh khắc Diêu Tích Tuyết đảo qua ánh mắt của Vương Lâm, sắc mặt nàng tái nhợt, trong lòng có chút sợ hãi, cơ thể chấn động.
Diêu Tích Tuyết trong Cổ Yêu Thành
Tại Cổ Yêu Thành, Diêu Tích Tuyết là 1 trong 16 vị Thống Lĩnh. Khi đối đầu với Thập Băng Quyền Ý của Mạc Lệ Hải (Yêu Linh 20 vạn giáp, tương đương Anh Biến đại viên mãn), nàng có thể chống cự tới chiêu thứ 4. Tới lần thứ 5 phải sử dụng tới Huyết Thuật gia truyền để sống sót. Cuối cùng vẫn thất bại ở chiêu thứ 8.
Diêu Tích Tuyết tới nơi này cùng với kế hoạch của Huyết Tổ để tìm cách tiến vào Động Phủ Tiên Giới. Để làm được điều này thì tu vi ít nhất phải đạt tới Vấn Đỉnh kỳ, cùng với sự trợ giúp của Huyết Hồn Đan. Vì vậy nàng đã thử 3 lần nhưng đều thất bại. Có tất cả 9 viên Huyết Hồn Đan dùng để hồi sinh. Đã mất đi 3 viên nên chỉ còn lại 6 viên. Sau khi thất bại tới lần thứ 4 thì Diêu Tích Tuyết nghĩ tới Vương Lâm.

Diêu Tích Tuyết tìm tới tận quân doanh của Vương Thống Lĩnh. Nơi mà Vương Lâm đang ngồi tu luyện, bên cạnh có Thập Tam và Hổ Bào. Nàng cần sự trợ giúp. Có một trận pháp cấm chế gồm 12 phong ấn, nhưng nàng chỉ phá giải được 11 cái. Nàng hứa hẹn nếu thành công vượt qua tất cả phong ấn thì sẽ hậu tả số lượng Tiên Ngọc đủ cho Vương Lâm đột phá Anh Biến hậu kỳ, thậm chí là Vấn Đỉnh kỳ. Với sự do dự của Vương Lâm, nàng còn phải giao ra cả Huyết Hồn Đan.
Phải biết đây là độc môn của Huyết Tổ, được coi là một trong 3 bảo vật trên Thiên Vận Tinh. Phải mất rất nhiều công sức để luyện chế, và cũng chỉ có 13 viên. Vật này không phải để nuốt vào bụng mà dùng nguyên thần và máu huyết để tạo ra Ấn Ký. Sau khi sử dụng thì kể cả nguyên thần bị diệt cũng có thể hồi sinh lại một lần.
Tuy nhiên đan dược Diêu Tích Tuyết đưa cho Vương Lâm có chút gian xảo. Đây tuyệt nhiên không phải Huyết Hồn Đan mà lại là Phế Đan. Bên trong nó cũng có một giọt máu màu lam như hàng thật, nhưng lại chưa toàn tạp chất và độc tố. Chỉ có cha con Huyết Tổ mới có thể phân biệt thật – giả. Người dùng đan dược giả này chẳng những không thể sống lại mà chắc chắn sẽ tử vong. Với tâm cơ của mình, Vương Lâm đã nhận ra điều này và luôn cảnh giác đề phòng.

Diêu Tích Tuyết tiến vào Tiên Phủ
Tới thời gian hẹn ước, Vương Lâm tới gặp Diêu Tích Tuyết. Nàng ta mở ra một trận pháp do Huyết Tổ sáng tạo ra khiến Vương Lâm cũng phải thán phục. Thần thức của hắn không thể tìm thấy bản thân mình. Đây là lần đầu tiên kể từ khi tu đạo hắn gặp trường hợp này. Trận pháp này ngay cả Yêu Tướng đại nhân cũng không thể phát hiện. Sau khi được truyền tống tới nơi cần đến, hai người ngồi xuống ngưng thần, cảm ngộ ý cảnh để tạo ra ấn ký.
Trong ánh mắt Diêu Tích Tuyết xuất hiện một đạo phù văn màu vàng gồm 3 nét. Nó mang một luồng sức mạnh ghê gớm khiến Vương Lâm chấn động. Đây là cảm giác chỉ có khi đối diện với Thác Sâm. Thậm chí là Thiên Vận Tử cũng không thể làm được điều này. Sau đó Vương Lâm cũng cảm ngộ Sinh Tử ý cảnh rồi xuất hiện phù văn 6 nét ánh vàng rực rỡ. Tình huống này khiến Diêu Tích Tuyết cảm thấy kinh ngạc.

Sau khi hai người di chuyển mấy ngày thì tới được tầng phong ấn thứ nhất. Diêu Tích Tuyết phân công mỗi người sẽ phá giải một tầng. Vì đã tới đây nhiều lần nên không khó để nàng vượt qua tầng đầu tiên. Tới lượt Vương Lâm xuất trận, hắn nhận ra mỗi tượng đá là một tầng tầng lớp lớp các đạo cấm chế. Nhưng bản thân là một chuyên gia về cấm chế thì hắn có thể hóa giải. Hắn phát hiện ra rằng mỗi tầng phong ấn không phải chướng ngại mà chính là cơ duyên trời cho. Mỗi tượng đá ẩn chứa một đạo kim phù.
Cứ như vậy tới tầng thứ 12 thì không xuất hiện tượng đá, thay vào đó là một người đàn ông trung niên canh giữ động phủ. Nếu tiếp được 3 chiêu thì có thể qua, ngược lại thì chỉ có con đường chết. Diêu Tích Tuyết đã tới nơi này 4 lần nhưng đều thất bại vì thực lực chỉ chống đỡ được 2 chiêu. Lần đi này có Vương Lâm chịu thay cho 1 chiêu thì sẽ thành công.

Theo tính toán của nàng, với tu vu Anh Biến trung kỳ của mình, Vương Lâm có thể đỡ được 1 chiêu nhưng cũng sẽ trọng thương. Nàng ta sẽ loại bỏ hắn để tự mình chống đỡ 2 chiêu còn lại rồi một mình tiến vào Tiên Phủ. Mặc dù Huyết Tổ đã căn dặn không được trở mặt với Vương Lâm. Nhưng về cơ bản Diêu Tích Tuyết cao ngạo này cuối cùng vẫn xem thường hắn.
Sau khi chống đỡ 2 chiêu cuối cùng, mặc dù bị trong thương nhưng Diêu Tích Tuyết tỏ ra vẻ vui sướng khi nghĩ tới cảnh độc chiếm Tiên Phủ. Nhưng sự thật ngay sau đó khiến nàng ta ôm hận. Vương Lâm đội mũ cỏ lập tức xuất hiện. Chu Vũ Thái từng nói: Mũ rơm là pháp bảo có thể che giấu khí tức. Vương Lâm sau khi tiếp chiêu đầu tiên đã giả chết, bây giờ ngồi không hưởng lợi. Với tình hình thương thế hiện tại, quả thực Diêu Tích Tuyết không còn là đối thủ của Vương Lâm. Nàng định tự tử để hồi sinh nhờ Huyết Hồn Đan nhưng Vương Lâm đã dùng sinh tử ý cảnh giam cầm chứ không giết.

Nhờ vậy Vương Lâm sau khi tiến vào Tiên Phủ đã tìm được một bình rượu của tiên nhân còn sót lại 10 giọt. Chỉ uống 1 giọt mà khiến cả nguyên thần hắn cũng ngủ say một giấc kèo dài tận 2 năm. Sau khi tỉnh lại bất giác phát hiện tu vi vậy mà đã là Anh Biến đại viên mãn.
Diêu Tích Tuyết bị Vương Lâm xàm sỡ
Đây là phân đoạn nhạy cảm nên đã bị cắt khỏi phim: Vương Lâm tới trước người Diêu Tích Tuyết, tay phải hắn sờ soạng bên trong bộ ngực sung mãn của nàng. Diêu Tích Tuyết cắn chặt đôi môi, trong mắt lộ lộ sát khí mãnh mẽ và nỗi nhục nhã sâu sắc. Hắn tiếp tục đi sâu vào trong tà áo trước ngực nàng. Hắn lục lọi rồi tìm được 4 túi trữ vật.
Không những thế hắn còn khẽ bóp nhẹ lên bộ ngực mềm mại và cảm nhận được một sự mềm mại, trơn bóng. Quả là một mỹ nhân xinh đẹp hiếm có. Đường đường là con gái của Huyết Tổ cao cao tại thượng, nàng tu đạo nhiều năm vẫn giữ tấm thân xử nữ. Chưa bao giờ cùng nam nhân tiếp xúc thân mật giống như vậy bây giờ!

Thu hoạch quả không tệ. Ở túi trữ vật thứ nhất chứa đựng vô số tiên ngọc. Túi thứ hai chứa không dưới 1000 khối ngọc phù huyết sắc. Nếu có được khẩu quyết và tâm pháp sử dụng thì có thể phát huy tác dụng phòng thủ và công kích. Trong túi thứ 3 có Huyết Hồn Đan, một cái Huyết La Bàn, quần áo, hương liệu và một số đồ dùng của nữ nhân. Riêng túi trữ vật thứ tư chắc hẳn là chứa pháp bảo quý hiểm. Tuy nhiên cần thần thức của Diêu Tích Tuyết mới có thể mở ra vì nó chứa phong ấn của Huyết Tổ.
Vương Lâm tra hỏi Diêu Tích Tuyết thông tin về Tiên Phủ nhưng không nhận được câu trả lời. Hắn liền phong ấn giam cầm nàng nhưng tuyệt đối không để nàng chết. Một năm ở trong cấm chế đối với Diêu Tích Tuyết mà nói thì dài như đời đời kiếp kiếp. Lúc này vẻ mặt nàng tái nhợt, sự căm thù và uất hận dành cho Vương Lâm không gì tả xiết.
Vương Lâm tiến tới trước mặt nàng. Tay phải hắn chụp lấy quai hàm ép nàng phải há miệng ra. Hai ngón tay trái hắn chọc sâu vào cổ họng nàng để lôi ra một cây châm nhỏ màu đỏ. Thì ra nàng đã dùng một tia tinh khí cuối cùng trong nguyên thần để hóa thành cây châm này. Chỉ cần thêm một chút thời gian nữa thì nàng có thể tự sát thành công để hồi sinh nhờ Huyết Hồn Đan.

Vương Lâm vung tay làm quần áo Diêu Tích Tuyết tan biến, để lộ ra thân hình thiếu nữ rung động lòng người. Hắn chăm chú quan sát thân thể nàng từ trên xuống dưới vài lần. Hắn còn dùng tay ấn lên những vị trí “nhạy cảm” trên người nàng.
“Vương Lâm, ngươi thật đê tiện, vô sỉ. Diêu Tích Tuyết ta thề không đợi trời chung với ngươi!”
Thấy vậy nhưng không phải vậy. Thiên tư của Diêu Tích Tuyết này quả thật không tầm thường. Nàng ta lại dùng chính sự căm hận của bản thân biến thành một tia minh ngộ để nhập đạo. Nếu để nàng ta thành công thì e rằng cấm chế đã bị hóa giải. Vương Lâm tiếp tục tăng thêm nhiều đạo cấm chế lên cơ thể nàng. Đặc biệt là những vị trí nhạy cảm. Cứ như vậy nó thâm nhập vào cả thể xác lẫn linh hồn Diêu Tích Tuyết. Có như vậy mới quấy rối được tâm cảnh của nàng.
Con gái của Huyết Tổ quả thực mang lại rất nhiều phiền phức. Với tu vi hiện tại, Vương Lâm chưa thể sử dụng Sưu Hồn Thuật với nàng. Lại càng phải cẩn thận phong ấn nhưng phải giữ lại mạng sống cho nàng. Nếu để nàng ta chết hoặc bị Huyết Tổ tìm được con gái, thì không biết hậu quả sẽ thế nào.

Sau này khi chiến đấu với Hắc Giáp Lão Giả ở ma tháp hắn phải tự bạo nguyên thần. Đây là một lựa chọn vô cùng mạo hiểm nhưng hắn quyết đánh cược một lần. Để có thể thành công, hắn phải ép được Diêu Tích Tuyết đang bị giam cầm nói ra phương pháp sử dụng Huyết Hồn Đan. Dưới sự uy hiếp cực đại, Diêu Tích Tuyết lộ rõ vẻ sợ hãi, đành phải nghe lời.
Đây chính là tự bạo của Vấn Đỉnh kỳ. Lại thêm trong cơ thể Vương Lâm có 4 giọt tiên dịch khiến Lão Giả phun ra máu tươi. Trước khi thân thể tiêu tan, hắn còn tung ra một đòn chí tử. Đây là đạo niệm, là sinh mệnh, nguyên thần của hắn. Trong đó còn có cả Cổ Thần chi niệm của bổn tôn. Tất cả đủ loại cường đại đến như vậy khiến cho Lão Giả sau đó tan thành tro bụi.
Vương Lâm đã giam cầm Diêu Tích Tuyết hơn 20 năm. Trong suốt thời gian này đã không ngừng tra hỏi tin tức về Tiên Giới Động Phủ kia và ít nhiều đã khai thác được chút ít thông tin. Nhưng chỉ đến khi Vương Lâm thề sẽ thả nàng, cho nàng một con đường sống, thì nàng mới chịu nói ra tất cả. Có một bí mật: Yêu Linh chi địa này thực tế là một động phủ vô cùng lớn. Cũng không phải là 1, mà là 5. Nhưng trong số đó thì 4 cái là hư, chỉ có 1 cái là thật. Trong này có rất nhiều pháp bảo và linh dịch. Chủ nhân của nó là Tiên Đế Thanh Lâm – Vị Tiên Đế cuối cùng trước khi Vũ Tiên Giới sụp đổ.
Huyết Tổ giải cứu Diêu Tích Tuyết
Huyết Tổ đã tìm tới La Thiên Tinh Vực. Khi phát hiện Vương Lâm liền ra tay muốn bắt giữ để sưu hồn tìm tung tích con gái. Diêu Tích Tuyết lúc này đã bị giam cầm hơn trăm năm. Tóc nàng dài ngang vai, vẻ mặt có phần tiều tụy. Nàng cảm nhận được Huyết Thuật còn sót lại của cha mình trên người Vương Lâm, liền buông những lời lẽ đe dọa, châm chọc. Khi 2 người gặp nhau, Huyết Tổ không nói một lời, liền đưa tay đánh ra một chỉ xé tan bầu trời khiến Vương Lâm phun máu tươi. Nhiều nơi trên cơ thể xương cốt đã vỡ vụn.
Mặc dù đã xàm sỡ Diêu Tích Tuyết không ít lần, nhưng lúc này Vương Lâm nói với Huyết Tổ rằng mấy trăm năm nay chưa hề động tới một sợi lông. Hắn sẽ thả Diêu Tích Tuyết với điều kiện Huyết Tổ phải tha mạng và sau này cũng không tìm hắn tính sổ nữa. Huyết Tổ tính luyện hóa Vương Lâm nhưng lại phải vào không gian trữ vật do tiên nhân tạo ra để cứu con gái mình. Tại đây hắn cảm nhận được sự sợ hãi mà đã rất lâu rồi không có. Một khi nơi đây sụp đổ thì kể cả có Huyết Hồn Đan cũng khó mà sống sót được. Huyết Tổ lúc này vô cùng tức giận, thề không đội trời chung với Vương Lâm.
Huyết Tổ chống lại sự sụp đổ của không gian trữ vật đã phải sử dụng tất cả 3 viên Huyết Hồn Đan có trong tay để bảo vệ cho con gái Diêu Tích Tuyết thoát ra ngoài. Mặc dù không chết nhưng Huyết Tổ cũng trọng thương. Cái kết cực kỳ thê thảm. Huyết Tổ mất đi thân xác, nguyên thần chỉ còn một nửa. Lão cảm thấy hối hận khi đã đối đầu với Vương Lâm. Tuy là kẻ địch nhưng Vương Lâm lại có phần kính nể Huyết Tổ vì tình cảm cha con của lão. Nghĩ tới con trai Vương Bình của mình, trước khi thu hồn phách Huyết Tổ vào Thập Ức Tôn Hồn Phiên, Vương Lâm hứa sẽ cho cha con lão cơ hội gặp lại nhau.
Diêu Tích Tuyết báo thù Vương Lâm
Tại thánh địa của Phong Yêu Quận, Diêu Tích Tuyết lúc này ngồi trên một cột đá. Xung quanh là vô số các hài cốt. Bây giờ nàng mang dáng vẻ vô cùng đáng sợ. Trên mặt có một vết sẹo dài và vô số vết thương. Tuy đã được khâu lại nhưng theo mỗi nhịp hô hấp chúng lại xung huyết ra. Trông như vô số con rết trên khuôn mặt. Cả trên cánh tay cũng như vậy. Xung quanh nàng thi thoảng xuất hiện thi khí chui vào cơ thể. Nó khiến cho nàng đau đớn tuột cùng nhưng vẫn cắn răng chịu đựng. Để có thể báo thù Vương Lâm, Diêu Tích Tuyết không ngại hủy đi dung nhan, chịu đựng trăm ngàn đau đớn. Chấp nhận trả giá bằng chính thần thức và linh hồn bị hủy diệt.
Trở lại Yêu Linh Chi Địa, Vương Lâm chạm trán Diêu Tích Tuyết. Trái ngược với trí nhớ của hắn trước đây. Một cô gái xinh đẹp kiều diễm bây giờ có khuôn mặt và thân hình xấu xí dữ tợn. Cả đời hắn không hề hổ thẹn với trời đất. Nhưng lúc này nhìn Diêu Tích Tuyết vì báo thù mà trở nên như vậy. Trong lòng hắn có chút phức tạp. Chẳng nhẽ hắn đã sai?

Ân oán của hai người vô cùng phức tạp. Ban đầu là do Diêu Tích Tuyết lên kế hoạch lợi dụng và ám hại Vương Lâm. Nên việc bị giam cầm mấy trăm năm nàng có thể hiểu suốt. Nhưng mối thù giết cha thì nàng lại không thể bỏ qua được. Lúc này nàng tự nguyện vất bỏ tia thần trí cuối cùng để dâng hiến thân thể cho Yêu Tôn với lời hứa: Phải giết chết Vương Lâm. Kể từ lúc này bên trong cơ thể nàng không phải là Diêu Tích Tuyết nữa, mà là Cổ Yêu Cửu Linh Phong Yêu. Tuy nhiên nàng đã bị lừa. Sau khi chiếm được thân xác nàng, Phong Yêu đã cắn nuốt ký ức của nàng nhưng không dám đối đầu với Vương Lâm.
Cuối cùng Vương Lâm kết thúc nhân quả giữa 2 người bằng việc dùng Định Thân Thuật, khôi phục nhan sắc của Diêu Tích Tuyết. Phá bỏ sự dung hợp của Phong Yêu và Diêu Tích Tuyết. Sau đó là xóa đi trí nhớ của nàng. Tiếp theo mở ra Phong Tiên Ấn để thả tự do cho Huyết Tổ. Thực hiện lời hứa cho 2 cha con họ đoàn tụ. Qua sự việc với cha con Diêu Tích Tuyết, ý cảnh của Vương Lâm đã có đột phá bất ngờ. Tu vi đang bị đình trệ ở đỉnh của Khuy Niết trung kỳ, giờ đây có sự thăng tiến rõ rệt.





