Thanh Sương là Tiên Quân của Vũ Tiên Giới, là con gái của Tiên Đế Thanh Lâm. Nàng gặp đại nạn khi Vũ Tiên Giới sụp đổ. Thi thể của nàng được Chu Dật gọi là Đình Nhi và bảo vệ hơn 2.000 năm. Sau này Vương Lâm khám phá ra thân thế của nàng nên đã tới Tiên Đế động phủ để tìm tung tích cha nàng. Sau đó hắn đã thức tỉnh được cả hai cha con. Tuy nhiên lúc này Thanh Sương lại chọn quên đi mối tình với Chu Dật năm xưa. Sau khi đầu thai chuyển thế thì cuối cùng hai người cũng sống hạnh phúc bên nhau với thân phận mới là Chu Ức Đình.
Nội Dung
Thanh Sương trong Tiên Nghịch là ai?
- Tên thường gọi: Đình Nhi, Thanh Sương, Tiên Quân Thanh Sương, Thanh Sương muội muội, Chu Ức Đỉnh.
- Tên tiếng Trung: 青霜
- Tuổi: 2.000+.
- Thân phận: Tiên Quân của Vũ Tiên Giới. Con gái Tiên Đế Thanh Lâm.
- Hình dáng: Nữ tiên nhân xinh đẹp tuyệt trần.
- Trang phục: Y phục màu trắng.
- Tính cách: Lạnh lùng.
- Pháp bảo: Vũ Tiên Kiếm.
- Tình trạng: Đầu thai thành Chu Ức Đình.
- Vị trí xuất hiện: Chương trong truyện 313 – Tập 69 trong phim.

Đình Nhi – Nữ thi ở Vũ Tiên Giới
Đình Nhi là thi thể tiên nhân xinh đẹp mà Chu Dật si mê. Tà áo trắng tung bay, suối tóc xanh phất phơ, xung quanh có mùi hương khiến tâm hồn mê mẩn. Thiên chi kiêu nữ Hồng Điệp tuy rất xinh đẹp, nhưng so với nàng thì chỉ như đốm lửa nhỏ trước mặt trời. Vẻ đẹp của nàng khiến cho Tôn Thái và cả Vương Lâm phải động lòng.
Khi còn trẻ Chu Dật được sư phụ tặng cho Vũ Đỉnh, tiến vào Vũ Tiên Giới. Hắn gặp thi thể của Đình Nhi và bị nàng mê hoặc. Ý cảnh Si Tình cũng là do nàng cưỡng bức áp đặt lên người hắn. Từ đó hắn từ bỏ tất cả để yêu nàng. Hơn 2.000 năm thủ hộ và tìm kiếm Tiên Ngọc để bảo quản thi thể cho nàng. Dù sau này khi thiêu đốt nguyên thần, Chu Dật nhớ lại quá khứ và biết được sự thật. Nhưng hắn vẫn không hề hối hận.
Để cứu Chu Dật, nữ thi này bỗng sống lại. Nàng là một tia tàn hồn do sự si tình của Chu Dật mấy ngàn năm tạo thành.
“Ta không phải tên là Đình Nhi…
Tuy nhiên cái tên Đình Nhi này… Ta rất thích…”
Nàng triệu hồi 4 thanh Vũ Chi Tiên Kiếm, phong cho Chu Dật trở thành Kiếm Linh chí tôn. Nhưng cũng vì sự kiện này mà đã thu hút rất nhiều tu sĩ tới cướp đoạt bảo kiếm. Trong đó có cả Kiếm Tôn Lăng Thiên Hậu – Lão tổ của Đại La Kiếm Tông. Sau trận chiến với Kiếm Tôn, nàng đã tiêu hao hết tiên khí. Để bảo vệ Đình Nhi, Chu Dật không tiếc vất bỏ thân thể, tự thiêu đốt nguyên thần. Vì Chu Dật mà Đình Nhi không quản hy sinh bản thân, rơi vào giấc ngủ say lần thứ hai. Đây đúng là một mối tình đầy oan nghiệt trong bộ truyện Tiên Nghịch của tác giả Nhĩ Căn.
“Ta sống, nàng chết… Nàng chết, ta sống.
Vận mệnh của chúng ta lại oan nghiệt như vậy sao?”
Sau này thi thể Đình Nhi trong bảo tháp được Chu Dật giao phó cho Vương Lâm bảo quản. Hắn được tặng Tôn Thái làm nô bộc, Vấn Đỉnh chi tinh. Ngoài ra còn may mắn có được 2 thanh Vũ Tiên Kiếm.
Thân phận thật sự của Thanh Sương
Vương Lâm đoạt được rất nhiều pháp bảo từ tay một lão già thấp bé ở Yêu Linh Chi Địa. Lão tên thật là Hoàng Ngọc của Huyền Vũ Phái, luôn tự nhận mình là Tiên Nhân. Trong đó đáng chú ý là: Điểm Tiên Bút, Khốn Tiên Võng, ngọc giản nói về cách chế tác Tiên Vệ, tiên thuật Định Thân Thuật. Thông qua thông tin trên ngọc giản, Vương Lâm biết được đây đều là quà tặng mà Tiên Đế Thanh Lâm dành tặng cho con gái Thanh Sương, nhân dịp nàng trở thành Tiên Quân của Vũ Tiên Giới.
Sau khi xâu chuỗi các dữ kiện lại khiến Vương Lâm nghi ngờ về thân phận của nữ thi áo xanh trong bảo tháp. Năm xưa ở Vũ Tiên Giới, Chu Dật gọi nữ nhân này là Đình Nhi. Việc này cũng không có gì khó. Chỉ cần thử một lần là biết ngay thôi. Nghĩ là làm ngay, Vương Lâm lấy một giọt máu trên cổ tay nữ thi đặt lên ngọc giản. Quả thật phong ấn trên ngọc giản lập tức được khai mở. Mọi chuyện đã rõ. Nàng chính là Thanh Sương Tiên Quân.
Đây là thông tin rất quan trọng. Điều này giúp Chu Dật sau khi bị Kiếm Tôn Lăng Thiên Hậu phong ấn ở Yêu Linh chi địa có động lực để sống tiếp. Tư Đồ Nam bị trúng độc của Vũ Tiên Giới có một tia hy vọng nếu tìm được Tiên Đến Thanh Lâm, cứu sống Thanh Sương. Trên hành trình tới Động Phủ, nơi Thanh Lâm bế quan, Vương Lâm gặp gỡ được Hoa Phi Hàm Yên, Vân Tiên đạo lữ (Vương Nguy và Hồ Quyên).
Bên trong Động Phủ, Vương Lâm, Vân Tiên đạo lữ và đám người Bối La, Thiên Vận Tử, Hư Không Tử… đều không phải là đối thủ của Cổ Ma Tháp Già. Một đạo hắc khí biến ảo thành Ma Long mở cái miệng đang định nuốt chửng tất cả mọi người. Vương Lâm trong đầu nghĩ tới câu mà Thanh Lâm nói với Hồ Quyền trước khi bị đoạt xá:
“Vũ Giới tôn điện, nguyên thần kết tinh, máu của Thanh Sương”
Máu Thanh Sương, máu của Thanh Sương. Hắn không để ý tới sự quý giá của bảo tháp Tiên Ngọc ngàn năm, lập tức đánh vỡ làm xuất hiện thi thể Thanh Sương. Chỉ một giọt máu bình thường của nàng khiến cho Ma Long gào thét, hắc khí xung quanh toàn bộ tiêu tan. Thân thể Cổ Ma hiện ra. Trên chiếc áo giáp màu đen xuất hiện một giọt máu mà hắn có làm bất kỳ cách gì cũng không xóa đi được. Đây là chiêu thức mà Thanh Lâm đã tính toán trong vô số năm. Nó khiến cho tất cả thần thông của người đoạt xá sẽ không có hiệu lực với hậu nhân của hắn.
Thanh Sương Tiên Quân thức tỉnh
Sáu người gồm có: Vương Lâm, Vương Nguy, Hồ Quyên, Tư Đồ Nam, Chu Dật và Ngân Y Nữ Thi tiến vào Vũ Tiên Giới tìm được Vũ Giới tôn điện. Tại đây có một trận pháp hiệu quả nghịch hồn, có thể khiến hồn phách trở lại. Mọi người lấy ra thi thể của Thanh Lâm và Thanh Sương đặt ở giữa trận pháp. Thi thể hai cha con đối diện nhau. Thiên linh đặt đối nhau tạo thành chữ Nhất. Một viên tinh thạch tự động rơi vào giữa đầu hai người.
Vương Lâm lấy ra một giọt máu tươi của Thanh Sương đặt lên tinh thạch, khiến nó ngay lập tức hấp thu. Sau đó là khai mở phong ấn của Thánh Khí Chi Huyết trên mi tâm Thanh Lâm. Mọi việc diễn ra thuận lợi nhưng chỉ thấy ma khí xuất hiện. Chỉ thấy Thanh Lâm không có bất kỳ dấu hiệu thức tỉnh nào. Thay vào đó là hắc khí dày đặc đang ngưng tụ lại thành Cổ Ma Tháp Già. Việc này khiến cho tất cả mọi người lo lắng và sợ hãi. Vũ Giới tôn điện, nguyên thần kết tinh, máu của Thanh Sương. Nhưng vẫn còn thiếu một cái gì đó. Không ai nghĩ ra được đó là cái gì.
Trong lúc này Ngân Y Nữ Thi lần đầu nói chuyện. Nàng nhắc lại lời của Hoa Phi năm xưa có nói tới người họ Vương. Quả đúng là năm xưa khi Vương Lâm tiến vào Tiên Giới động phủ có gặp mặt Hoa Phi. Vì là người họ Vương nên hắn được phép đi vào. Lúc này Vương Lâm cắn đầu lưỡi, phun máu tươi của mình lên tinh thạch. Ngay lập tức trận pháp có biến chuyển lớn. Trong phút chốc tất cả mọi người đều bị hút hết tiên lực, trở nên suy yếu, hoa mắt chóng mặt.
Đến khi tỉnh táo trở lại thì mọi người đang ở trong một hải dương màu đen. Ngoài khơi xa sóng vỗ ầm ầm xô vào bờ, gió thổi cực mạnh. Đây chính là Thức Hải của Thanh Lâm. Tại đây xuất hiện một nữ tử toàn thân bạch y trắng như tuyết, tỏa ra hàn khí, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần. Nàng rất quen thuộc. Không ai khác, chính là Thanh Sương Tiên Quân. Hồn phách của nàng đã ngưng tụ lại nên tạm thời sống lại. Với thần thông của Thanh Lâm sẽ có cơ hội thức tỉnh.
Đây là Thanh Sương, là Tiên Quân của Vũ Tiên Giới. Nàng chẳng thèm để ý tới Vương Nguy, chỉ bắt chuyện với Hồ Quyên. Chu Dật gặp lại nữ tử này, gọi nàng là Đình Nhi. Nhưng ngay lập tức hắn bị dội một gáo nước lạnh. Đình Nhi là ai? Thanh Sương không biết ai là Đình Nhi. Cũng không quen biết Chu Dật. Hết thảy mọi chuyện từng xảy ra nàng không nhớ gì cả. Việc này khiến cho Chu Dật là người đau khổ nhất. Cảm giác đau đớn này thật khó diễn tả. Người mình mong chờ tỉnh lại nhất mấy ngàn năm, bây giờ ở ngay trước mặt nhưng lại vô cùng xa lạ.
Thanh Sương ở Tân Vũ Tiên Giới
Ở bên trong Thức Hải, Thanh Lâm nhận Vương Lâm là đệ tử cuối cùng. Sau khi đánh bại Cổ Ma Tháp Già, mọi người dần dần thức tỉnh quay trở lại đại điện ở Vũ Tiên Giới. Thanh Lâm mượn một tia tiên lực của Thanh Sương để đóng băng Vũ Tiên Giới đang sụp đổ và tạo ra Tân Vũ Tiên Giới. Tại đây, nơi ở của Thanh Sương là một ngọn núi băng phát ra hàn khí. Tính tình nàng lạnh như băng. Bình thường sẽ không tiếp đón ai. Ngay cả cha mình cũng nói rất ít. Chỉ khi ở cạnh Hồ Quyên thì nàng mới nói chuyện nhiều hơn.
Dưới ngọn núi băng có một người luôn ngồi ở đó. Không ai khác, chính là Chu Dật. Mặc dù bị đối xử lạnh nhạt nhưng hắn vẫn thủy chung ngồi ở đó. Đôi mắt luôn dõi theo bóng hình Thanh Sương. Tuyệt nhiên không có gì thay đổi. Tình cảm của hắn mấy ngàn năm qua thủ hộ cho thi thể người yêu cho tới bây giờ vẫn một lòng một dạ như vậy. Riêng với bản thân Chu Dật, việc Thanh Sương tỉnh lại chưa hẳn đã là chuyện tốt.
Thanh Sương chuyển thế đầu thai
Rất nhiều năm về sau, Vương Lâm thi triển Mộng Đạo Thuật để đưa mọi người đi chuyển thế đầu thai. Lúc này, trên mặt Thanh Sương vẫn lạnh lùng. Dường như mọi chuyện trên thế gian không gì có thể ảnh hưởng tới nàng. Tuy nhiên trước khi bước vào con đường đầu thai, nàng quay lại nhìn Chu Dật một lần:
“Hi vọng sau này đừng tới làm phiền ta nữa. Lời nói cũng lạnh lùng như sắc mặt, nhưng dường như lại ẩn chứa một thâm ý khác”
Câu nói này chẳng khác gì như xát muối vào vết thương lòng của Chu Dật. Trên mặt hắn lại hiện lên sự đau khổ. Chứng kiến cảnh tượng này, Vương Lâm đã đưa ấn ký phong ấn ký ức của Thanh Sương lên người Chu Dật. Hy vọng ở kiếp sau hai người có thể gặp được nhau. Sự si tình của Chu Dật thật khiến người ta phải cảm động mà. Từ khi sống lại, đối với Thanh Sương thì dường như chưa từng coi Chu Dật đang tồn tại. Mặc dù vậy hắn vẫn mãi mãi không bao giờ bỏ cuộc.
Sau này gặp lại tại Địa Môn. Vương Lâm gặp một nam tử mặc thanh sam, hắn tên là Thanh. Chỉ một chữ “Thanh“. Ở kiếp này hắn vốn là trẻ mồ côi, không cha không mẹ. Cái tên này là do hắn tự đặt cho mình. Vương Lâm thì hiểu rất rõ. Đây đâu phải tên của hắn, chính là nữ nhi mà hắn từng si mê, Thanh Sương.
Bên cạnh hắn còn có một nữ tử. Nữ tử này luôn nắm chặt tay hắn. Cứ như thể chỉ cần buông tay là sẽ đánh mất nam nhân của mình vậy. Nàng ở kiếp này tên là Chu Ức Đình. Kiếp trước Chu Dật tiền bối gọi nữ nhân của mình là Đình Nhi. Từ khi Thanh Sương thức tỉnh, cái tên này đã rơi vào quên lãng. Không ngờ nó lại xuất hiện ở đây.
Có một chuyện Vương Lâm ngầm trợ giúp Chu Dật nhưng chưa từng nói với ai. Hắn đã xóa đi một phần ký ức của Thanh Sương, khiến cho nàng quên đi kiếp trước, chỉ có kiếp này. Hắn làm như vậy vì tin rằng Thanh Sương kia đã khôi phục trí nhớ đối với Chu Dật, nhưng bản thân nàng lại chọn cách quên đi. Vì vậy trước khi chuyển thế nàng mới nói một câu với Chu Dật đầy ẩn ý như vậy.
Ở kiếp này Chu Ức Đình rất si mê Thanh. Tuy nhiên hắn lại luôn có một giấc mơ lặp đi lặp lại nhiều lần. Trong mơ hắn gặp một nữ tử xinh đẹp, y phục màu trắng, dường như là thê tử của mình. Nhưng hắn lại chỉ thấy bóng lưng mà chưa bao giờ thấy mặt. Ngoài ra hắn còn cảm nhận được nỗi đau và sự lạnh lùng của nàng. Vì vậy mấy trăm năm qua hắn luôn muốn một lần được thấy mặt nữ tử kia. Hắn luôn đi tìm câu trả lời.
Vương Lâm tinh tế kể cho hắn nghe một câu chuyện đầy thâm thúy và ẩn ý:
“Có một người rất yêu thích một chiếc lá màu xanh. Khi thu tới, hắn không còn thấy chiếc lá xanh kia nữa. Nhưng hắn đâu biết rằng lá đã thay màu. Khi quay lưng rời đi, gió cuốn chiếc lá vàng rơi, theo chân hắn cả một đoạn đường. Hắn chỉ biết chìm trong nỗi buồn, mà không hay: Thứ mình đang tìm kiếm thực tế đang ở bên ta”
Đây là đáp án dành cho ngươi! Có lẽ qua câu chuyện này đã khiến cho chàng trai Thanh tỉnh ngộ. Sau này nhìn lại, Vương Lâm thấy được nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt Chu Ức Đình và Thanh. Có lẽ Chu Dật và Thanh Sương đã có một cái kết đẹp rồi.